1. 古诗词大全

宋代诗词作品

共收录了14850首宋代诗词
  • 作者:文天祥 朝代:宋代

    【满江红】 又捱过、几番秋色。 相思处、青年如梦, 乘鸾仙阙。 肌玉暗消衣带缓, 泪珠斜透花钿侧。 最无端蕉影上窗纱, 青灯歇。 曲池合,高台灭。 人间事,何堪说! 向南阳阡上, 满襟清血。 世态便如翻覆雨, 妾身元是分明月。 笑乐昌一段好风流, 菱花缺。

    【mǎn jiāng hóng 】 yòu ái guò 、jǐ fān qiū sè 。 xiàng sī chù 、qīng nián rú mèng , chéng luán xiān què 。 jī yù àn xiāo yī dài huǎn , lèi zhū xié tòu huā diàn cè 。 zuì wú duān jiāo yǐng shàng chuāng shā , qīng dēng xiē 。 qǔ chí hé ,gāo tái miè 。 rén jiān shì ,hé kān shuō ! xiàng nán yáng qiān shàng , mǎn jīn qīng xuè 。 shì tài biàn rú fān fù yǔ , qiè shēn yuán shì fèn míng yuè 。 xiào lè chāng yī duàn hǎo fēng liú , líng huā quē 。

  • 作者:文天祥 朝代:宋代

    【念奴娇】 水天空阔,恨东风、不借世间英雄。[1] 蜀鸟吴花残照里,忍见荒城颓壁![2] 铜雀春情,金人秋泪,此恨凭谁雪![3] 堂堂剑气,斗牛空认奇杰。[4] 那信江海余生,南行万里,属扁舟齐发。[5] 正为鸥盟留醉眼,细看涛生云灭。[6] 睨柱吞嬴,回旗走懿,千古冲冠发。[7] 伴人无寐,秦淮应是孤月。

    【niàn nú jiāo 】 shuǐ tiān kōng kuò ,hèn dōng fēng 、bú jiè shì jiān yīng xióng 。[1] shǔ niǎo wú huā cán zhào lǐ ,rěn jiàn huāng chéng tuí bì ![2] tóng què chūn qíng ,jīn rén qiū lèi ,cǐ hèn píng shuí xuě ![3] táng táng jiàn qì ,dòu niú kōng rèn qí jié 。[4] nà xìn jiāng hǎi yú shēng ,nán háng wàn lǐ ,shǔ biǎn zhōu qí fā 。[5] zhèng wéi ōu méng liú zuì yǎn ,xì kàn tāo shēng yún miè 。[6] nì zhù tūn yíng ,huí qí zǒu yì ,qiān gǔ chōng guàn fā 。[7] bàn rén wú mèi ,qín huái yīng shì gū yuè 。

  • 作者:文天祥 朝代:宋代

    【沁园春】 题潮阳张许二公庙 为子死孝,为臣死忠, 死又何妨。 自光岳气分,士无全节; 君臣义缺,谁负刚肠。 骂贼张巡,爱君许远, 留取声名万古香。 后来者,无二公之操, 百炼之钢。 人生翕歘云亡。 好烈烈轰轰做一场。 使当时卖国, 甘心降虏, 受人唾骂,安得流芳。 古庙幽沉,仪容俨雅, 枯木赛鸦几夕阳。 邮亭下,有奸雄过此, 仔细思量。

    【qìn yuán chūn 】 tí cháo yáng zhāng xǔ èr gōng miào wéi zǐ sǐ xiào ,wéi chén sǐ zhōng , sǐ yòu hé fáng 。 zì guāng yuè qì fèn ,shì wú quán jiē ; jun1 chén yì quē ,shuí fù gāng cháng 。 mà zéi zhāng xún ,ài jun1 xǔ yuǎn , liú qǔ shēng míng wàn gǔ xiāng 。 hòu lái zhě ,wú èr gōng zhī cāo , bǎi liàn zhī gāng 。 rén shēng xī xū yún wáng 。 hǎo liè liè hōng hōng zuò yī chǎng 。 shǐ dāng shí mài guó , gān xīn jiàng lǔ , shòu rén tuò mà ,ān dé liú fāng 。 gǔ miào yōu chén ,yí róng yǎn yǎ , kū mù sài yā jǐ xī yáng 。 yóu tíng xià ,yǒu jiān xióng guò cǐ , zǎi xì sī liàng 。

  • 作者:文天祥 朝代:宋代

     余囚北庭,坐一土室。室广八尺,深可四寻,单扉低小,白间短窄,污下而幽暗。当此夏日,诸气萃然:雨潦四集,浮动床几,时则为水气;涂泥半朝,蒸沤历澜,时则为土气;乍晴暴热,风道四塞,时则为日气;檐阴薪爨,助长炎虐,时则为火气;仓腐寄顿,陈陈逼人,时则为米气;骈肩杂遝,腥臊汗垢,时则为人气;或圊溷浮尸,或腐鼠杂出,时则为秽气。叠是数气,当之者鲜不为厉,而余以孱弱俯仰其间,于兹二年矣,是殆有养致然。然尔亦安知所养何哉?孟子曰:「我善养吾浩然之气。」彼气有七,吾气有一,以一敌七,吾何患焉?况浩然者,乃天地之正气也。作《正气歌》一首。 天地有正气,杂然赋流形。 下则为河岳,上则为日星。 于人曰浩然,沛乎塞苍冥。 皇路当清夷,含和吐明庭。 时穷节乃见,一一垂丹青。 在刘太史简,在晋董狐笔。 在秦张良椎,在汉苏武节。 为严将军头,为嵇侍中血。 为张睢阳齿,为颜常山舌。 或为辽东帽,清操厉冰雪。 或为出师表,鬼神泣壮烈。 或为渡江楫,慷慨吞胡羯。 或为击贼笏,逆竖头破裂。 是气所旁薄,凛烈万古存。 当其贯日月,生死安足论。 地维赖以立,天柱赖以尊。 三网实系命,道义为之根。 嗟予遘阳九,隶也实不力。 楚囚缨其冠,传车送穷北。 鼎镬甘如饴,求之不可得。 阴房阒鬼火,春院閟天黑。 牛骥同一皂,鸡栖凤凰食。 一朝蒙雾露,分作沟中瘠。 如此再寒暑,百沴自辟易。 嗟哉沮洳场,为我安乐国。 岂有他缪巧,阴阳不能贼。 顾此耿耿在,仰视浮云白。 悠悠我心悲,苍天曷有极。 哲人日已远,典刑在夙昔。 风檐展书读,古道照颜色。

     yú qiú běi tíng ,zuò yī tǔ shì 。shì guǎng bā chǐ ,shēn kě sì xún ,dān fēi dī xiǎo ,bái jiān duǎn zhǎi ,wū xià ér yōu àn 。dāng cǐ xià rì ,zhū qì cuì rán :yǔ liáo sì jí ,fú dòng chuáng jǐ ,shí zé wéi shuǐ qì ;tú ní bàn cháo ,zhēng ōu lì lán ,shí zé wéi tǔ qì ;zhà qíng bào rè ,fēng dào sì sāi ,shí zé wéi rì qì ;yán yīn xīn cuàn ,zhù zhǎng yán nuè ,shí zé wéi huǒ qì ;cāng fǔ jì dùn ,chén chén bī rén ,shí zé wéi mǐ qì ;pián jiān zá tà ,xīng sào hàn gòu ,shí zé wéi rén qì ;huò qīng hùn fú shī ,huò fǔ shǔ zá chū ,shí zé wéi huì qì 。dié shì shù qì ,dāng zhī zhě xiān bú wéi lì ,ér yú yǐ chán ruò fǔ yǎng qí jiān ,yú zī èr nián yǐ ,shì dài yǒu yǎng zhì rán 。rán ěr yì ān zhī suǒ yǎng hé zāi ?mèng zǐ yuē :「wǒ shàn yǎng wú hào rán zhī qì 。」bǐ qì yǒu qī ,wú qì yǒu yī ,yǐ yī dí qī ,wú hé huàn yān ?kuàng hào rán zhě ,nǎi tiān dì zhī zhèng qì yě 。zuò 《zhèng qì gē 》yī shǒu 。 tiān dì yǒu zhèng qì ,zá rán fù liú xíng 。 xià zé wéi hé yuè ,shàng zé wéi rì xīng 。 yú rén yuē hào rán ,pèi hū sāi cāng míng 。 huáng lù dāng qīng yí ,hán hé tǔ míng tíng 。 shí qióng jiē nǎi jiàn ,yī yī chuí dān qīng 。 zài liú tài shǐ jiǎn ,zài jìn dǒng hú bǐ 。 zài qín zhāng liáng zhuī ,zài hàn sū wǔ jiē 。 wéi yán jiāng jun1 tóu ,wéi jī shì zhōng xuè 。 wéi zhāng suī yáng chǐ ,wéi yán cháng shān shé 。 huò wéi liáo dōng mào ,qīng cāo lì bīng xuě 。 huò wéi chū shī biǎo ,guǐ shén qì zhuàng liè 。 huò wéi dù jiāng jí ,kāng kǎi tūn hú jié 。 huò wéi jī zéi hù ,nì shù tóu pò liè 。 shì qì suǒ páng báo ,lǐn liè wàn gǔ cún 。 dāng qí guàn rì yuè ,shēng sǐ ān zú lùn 。 dì wéi lài yǐ lì ,tiān zhù lài yǐ zūn 。 sān wǎng shí xì mìng ,dào yì wéi zhī gēn 。 jiē yǔ gòu yáng jiǔ ,lì yě shí bú lì 。 chǔ qiú yīng qí guàn ,chuán chē sòng qióng běi 。 dǐng huò gān rú yí ,qiú zhī bú kě dé 。 yīn fáng qù guǐ huǒ ,chūn yuàn bì tiān hēi 。 niú jì tóng yī zào ,jī qī fèng huáng shí 。 yī cháo méng wù lù ,fèn zuò gōu zhōng jí 。 rú cǐ zài hán shǔ ,bǎi lì zì pì yì 。 jiē zāi jǔ rù chǎng ,wéi wǒ ān lè guó 。 qǐ yǒu tā miù qiǎo ,yīn yáng bú néng zéi 。 gù cǐ gěng gěng zài ,yǎng shì fú yún bái 。 yōu yōu wǒ xīn bēi ,cāng tiān hé yǒu jí 。 zhé rén rì yǐ yuǎn ,diǎn xíng zài sù xī 。 fēng yán zhǎn shū dú ,gǔ dào zhào yán sè 。

    咏史怀古爱国
  • 作者:无门和尚 朝代:宋代

    【颂】 春有百花秋有月, 夏有凉风冬有雪; 若无闲事挂心头, 便是人间好时节。

    【sòng 】 chūn yǒu bǎi huā qiū yǒu yuè , xià yǒu liáng fēng dōng yǒu xuě ; ruò wú xián shì guà xīn tóu , biàn shì rén jiān hǎo shí jiē 。

  • 作者:杨万里 朝代:宋代

    【春晴怀故园海棠】 竹边台榭水边亭,不要人随只独行。 乍暖柳条无气力,淡晴花影不分明。 一番过雨来幽径,无数新禽有喜声。 只欠翠纱红映肉,两年寒食负先生。

    【chūn qíng huái gù yuán hǎi táng 】 zhú biān tái xiè shuǐ biān tíng ,bú yào rén suí zhī dú háng 。 zhà nuǎn liǔ tiáo wú qì lì ,dàn qíng huā yǐng bú fèn míng 。 yī fān guò yǔ lái yōu jìng ,wú shù xīn qín yǒu xǐ shēng 。 zhī qiàn cuì shā hóng yìng ròu ,liǎng nián hán shí fù xiān shēng 。

  • 作者:杨万里 朝代:宋代

    【读严子陵传】 客星何补汉中兴, 空有清风冷似冰。 早遣阿瞒移汉鼎, 人间何处有严陵!

    【dú yán zǐ líng chuán 】 kè xīng hé bǔ hàn zhōng xìng , kōng yǒu qīng fēng lěng sì bīng 。 zǎo qiǎn ā mán yí hàn dǐng , rén jiān hé chù yǒu yán líng !

  • 作者:杨万里 朝代:宋代

    【过上湖岭望招贤江南北山】 岭下看山似伏涛, 见人上岭旋争豪; 一登一陟一回顾, 我脚高时他更高。

    【guò shàng hú lǐng wàng zhāo xián jiāng nán běi shān 】 lǐng xià kàn shān sì fú tāo , jiàn rén shàng lǐng xuán zhēng háo ; yī dēng yī zhì yī huí gù , wǒ jiǎo gāo shí tā gèng gāo 。

  • 作者:杨万里 朝代:宋代

    【好事近】 

    月未到诚斋, 先到万花川谷。 

    不是诚斋无月, 隔一庭修竹。

    如今才是十三夜, 月色已如玉。 

    未是秋光奇艳, 看十五十六。

    【hǎo shì jìn 】 

    yuè wèi dào chéng zhāi , xiān dào wàn huā chuān gǔ 。 

    bú shì chéng zhāi wú yuè , gé yī tíng xiū zhú 。

    rú jīn cái shì shí sān yè , yuè sè yǐ rú yù 。 

    wèi shì qiū guāng qí yàn , kàn shí wǔ shí liù 。

    写景月亮借景抒情
  • 作者:杨万里 朝代:宋代

    【和段季承左臧惠四绝句】 个个诗家各筑坛, 一家横割一江山; 只知轻薄唐将晚, 更解攀翻晋以还?

    【hé duàn jì chéng zuǒ zāng huì sì jué jù 】 gè gè shī jiā gè zhù tán , yī jiā héng gē yī jiāng shān ; zhī zhī qīng báo táng jiāng wǎn , gèng jiě pān fān jìn yǐ hái ?

  • 作者:杨万里 朝代:宋代

    【宿新市徐公店】 篱落疏疏一径深,[1] 树头花落未成阴。[2] 儿童急走追黄蝶,[3] 飞入菜花无处寻。[4]

    【xiǔ xīn shì xú gōng diàn 】 lí luò shū shū yī jìng shēn ,[1] shù tóu huā luò wèi chéng yīn 。[2] ér tóng jí zǒu zhuī huáng dié ,[3] fēi rù cài huā wú chù xún 。[4]

    古诗三百首小学古诗写景写花儿童
  • 作者:杨万里 朝代:宋代

    【戏笔】 野菊荒苔各铸钱, 金黄铜绿两争妍; 天公支予穷诗客, 只买清愁不买田。

    【xì bǐ 】 yě jú huāng tái gè zhù qián , jīn huáng tóng lǜ liǎng zhēng yán ; tiān gōng zhī yǔ qióng shī kè , zhī mǎi qīng chóu bú mǎi tián 。

  • 作者:杨万里 朝代:宋代

    【闲居初夏午睡起】 梅子留酸软齿牙, 芭蕉分绿与窗纱; 日长睡起无情思, 闲看儿童捉柳花。

    【xián jū chū xià wǔ shuì qǐ 】 méi zǐ liú suān ruǎn chǐ yá , bā jiāo fèn lǜ yǔ chuāng shā ; rì zhǎng shuì qǐ wú qíng sī , xián kàn ér tóng zhuō liǔ huā 。

    夏天儿童
  • 作者:杨万里 朝代:宋代

    【小池】 泉眼无声惜细流, 树阴照水爱晴柔。 小荷才露尖尖角, 早有蜻蜓立上头。

    【xiǎo chí 】 quán yǎn wú shēng xī xì liú , shù yīn zhào shuǐ ài qíng róu 。 xiǎo hé cái lù jiān jiān jiǎo , zǎo yǒu qīng tíng lì shàng tóu 。

    古诗三百首小学古诗夏天写水
  • 作者:杨万里 朝代:宋代

    【晓出净慈送林子方】 毕竟西湖六月中,[1] 风光不与四时同。[2] 接天莲叶无穷碧,[3] 映日荷花别样红。[4]

    【xiǎo chū jìng cí sòng lín zǐ fāng 】 bì jìng xī hú liù yuè zhōng ,[1] fēng guāng bú yǔ sì shí tóng 。[2] jiē tiān lián yè wú qióng bì ,[3] yìng rì hé huā bié yàng hóng 。[4]